Buổi hoàng hôn đang khi lòng chới với
Phút mơ màng nhớ quá người yêu xưa
Ngày biệt ly, trời đất kịp giao mùa
Và tình em sao chưa chi đã cạn.
Trời Bình Định tiếng hờn như ai oán
Biển Quy Nhơn máu nhuộm đỏ cõi lòng
Đất Phù Cát qua từng chiều nhớ mong
Dòng lệ đổ tiết đông về tê buốt.
Ta muốn bắt hình em đang ẩn hiện
Trong não cân và nét mực quay cuồng
Ta muốn cắn hồn em đầy lỗ miệng
Trong say sưa mùi da thịt tơi bời.
Ôi Bình Định, Bình Định, Bình Định
Qua cơn mê tình ta chết thật rồi
Ôi hỡi trời! Bình Định, Bình Định
Nơi đau thương gọi mãi không nên lời.
- Hoa Du Kha -
@ Bản quyền thuộc về Đồng hương Bình Định - TpHCM